Long Xuyên Hải Ngoại

Dù số phận mang tới điều gì,

hãy can đảm tranh đấu cho quê hương tự do

Vũ Linh: Trump và Trung Cộng

Thứ Bảy, 30 tháng 5, 2020 18:14 // ,

30/05/2020

TT TRUMP VÀ TRUNG CỘNG

DĐTC đã viết về đề tài này cách đây gần hai năm rồi.
Tuần này, xin phép trở lại câu chuyện, chỉ vì kẻ này vừa nhận được một bài mới của một cụ tỵ nạn về đề tài này. Bài viết đánh Trump thì ít, sỉ vả “đám tỵ nạn cuồng Trump” thì nhiều, gọi là đám “tối ngu xuẩn”.  Gửi thẳng đến email của Vũ Linh, ý tác giả muốn gì, quý độc giả đã hiểu.
Bài viết được các ‘lão đồng chí’ của tác giả mau mắn khoác áo thụng vái lạy, nức nở ca tụng bài viết “chính xác, công phu, tâm huyết, can đảm”, “giá trị, lý luận sắc bén, không lầm lẫn vào đâu được”, “nói có sách mách có chứng”, “đầy tính thuyết phục”, thách thức những người cuồng Trump thử động não bác bỏ các điều ông nêu ra”.
Thách thức? Thưa vâng, cung kính không bằng tuân lệnh.
trump-tap-can-binh.png | Electronic Deal Pro
Xin mạo phạm “động não” thử, dù biết mình thuộc thành phần “Mỹ giấy tối ngu xuẩn” đang làm chuyện châu chấu đá voi với một cụ tuy cũng Mỹ giấy, nhưng thuộc giai cấp siêu thông thái ngầm Ngọa Long, Phượng Sồ.
Xin phép nói ngay, tôi không rành nghề đấm đá, cãi nhau qua lại, mà chỉ muốn cung cấp cho đồng hương một cái nhìn khác, mặt bên kia của đồng tiền, để mọi người tự suy luận và lựa chọn hướng đi của chính mình. Ai muốn đi theo hướng nào tùy hỷ. Theo quan điểm cá nhân, trong cái xứ của tự do tư tưởng, không có ai tối ngu, ai cực khôn, chỉ có những người khác quan điểm. Nhưng dĩ nhiên là có người lương thiện nhiều, tôn trọng sự thật hơn, và người lương thiện ít, thích vặn vẹo bẻ cong sự thật vì muốn chiếm phần thắng. Cũng như có người ‘oai’ hơn người, tự cho mình quyền phán những người khác ý là ‘tối ngu xuẩn’.
Một điều nữa: tôi không bao giờ công kích hay tung hô, và nêu đích danh bất cứ cá nhân nào trên diễn đàn này, ngoại trừ khi họ gửi bài viết thẳng đến tôi hay nêu đích danh tên tôi. Mà cũng chỉ lên tiếng khi thật cần thiết thôi.
Bây giờ, xin phép vào đề, nói chuyện hư thực về TT Trump đánh nhau với Trung Cộng.
[Phần chữ nghiêng là nguyên văn của tác giả, chữ thẳng là ý kiến của VL]
Thật ra, bây giờ nói chuyện về cuộc chiến mậu dịch Mỹ-TC trong hoàn cảnh cúm Tầu cộng đang tàn phá kinh tế cả thế giới, nhất là kinh tế của hai anh vai chính Mỹ và TC thì quả là nói chuyện vô nghĩa. Dịch Tầu cộng đã đảo lộn tất cả mọi chuyện và cho tới nay chẳng ai biết trong ít tháng tới, ít năm tới kinh tế thế giới sẽ ra sao. Có thể chẳng cần thỏa hiệp gì hay thuế quan nào thì hàng nhập cảng từ TC vào Mỹ cũng sẽ rớt xuống zero vì bây giờ ai nghe nói đến hàng ma-dzê in Sai-na là đã mất hồn rồi. Tác giả viết bài này mà không đả động gì đến cô Vi, khiến kẻ này có cảm tưởng như đây là bài cũ, viết từ mấy tháng trước, trước khi cô Vi ra đời, bây giờ lôi ra, phủi bụi, hâm microwave lại, đăng lên cho đầy trang báo, mà không thèm cập nhật.
Thôi thì ta cứ giả dụ đang sống trong thế giới giả tưởng, không có dịch gì hết, không có cả chục triệu người thất nghiệp, cả triệu công ty đóng cửa, không có cấm cung, cách ly gì ráo, thế giới kinh tế vẫn như cách đây sáu tháng, tạm dùng đó làm căn bản để nói chuyện.
Tác giả bài viết là ông Nguyễn Tài Ngọc (NTN) mà tôi chưa được hân hạnh biết là ai, già trẻ, ở đâu, làm gì,… Điều đó không quan trọng, tôi không muốn biết cũng chẳng cần biết. Chỉ biết bài này công kích TT Trump thẳng cánh cò.
Dĩ nhiên viết bài chửi Trump là chuyện bình thường, rất dễ, ai cũng làm được trong cái xứ tự do vô trật tự này. Bài có giá trị hay không là chuyện khác. Cái điều phiền toái là bài này chửi Trump thì ít mà chửi những người ủng hộ Trump mới là chính. Đã vậy, ngôn ngữ của tác giả vẫn là ngôn ngữ tiêu biểu của những người tự phong là ‘trí thức cấp tiến’, luôn luôn cao ngạo, tự cho mình là ‘thiên sứ’ tài giỏi, trí tuệ, thông minh hơn tất cả đám dân ngu khu đen, đặc biệt là đám u mê ngu muội ủng hộ Trump.
Khi viết về TT Trump thì tác giả rất nhã nhặn viết “Trump sủa”, “thằng chột trong đám mù cuồng Trump”, “bợ đít những kẻ khát máu”,…
Khi viết về những người ủng hộ Trump thì tác giả rất lịch thiệp gọi là “đám mù, ấu trĩ, kiến thức sơ đẳng, con nít cũng lừa được, tối ngu xuẩn, không biết phân biệt phải trái, không đáng cho người khác để ý”, “nên vô cầu tiêu công cộng tự tử”,… Tuốt tuột tất cả, không trừ ai.
Ngôn ngữ vậy đó, nhưng lại được một lão đồng chí ca tụng “Nói truyện lịch sự, kính trọng nhau dù không đồng ý”, “không ai có quyền khinh nhau nếu không đồng chánh kiến. Tác giả trong một email khác, viết rất cao đẹp, đáng giải Nobel về giả dối: “Thông thường, chúng ta phải khiêm nhường, tôn trọng và nâng cao người khác”. Má ơi, con có đọc lộn không?
Việc cụ NTN được các lão đồng chí tung hô không lạ, chuyện lạ là cụ viết với văn phong như vậy, rồi lại méc bu là ‘đám cuồng Trump’ khiếm nhã với cụ.
Đại cương thì bài viết rất rất dài, xin cố hết sức tóm lược và góp ý như dưới đây.
CUỘC CHIẾN MẬU DỊCH VỚI TRUNG CỘNG
Tác giả nhìn nhận là cán cân mậu dịch Mỹ-TC đã chênh lệch ngày càng lớn, khi thâm thủng của Mỹ bắt đầu từ khoảng 190-150 tỷ đô một năm trong những năm đầu của Obama 2009-2011, vọt lên tới 600-500 tỷ trong những năm cuối của Obama  2015-16. Dưới đây là biểu đồ thâm thủng dưới 8 năm Obama do tác giả cung cấp (không kể những năm Bush và Trump):
Tiếp theo là phần phân tích rất chi tiết mà thực tế, ‘hiểu được chết liền’ vì li chi đầy những con số mà mục đích chính là tung hỏa mù khiến thiên hạ rối bù hiểu càng ít càng tốt, và mục đích thứ nhì là chứng minh TT Trump chỉ là bốc phét, nói láo, mang bánh vẽ ra lừa thiên hạ, để rồi bị Tập Cận Bình quay như dế.
Kèm theo phần biện minh cho Obama: “Không phải lỗi của Tổng Thống, từ Jimmy Carter đến Donald Trump. … Lỗi là ở các Giám Đốc công-ty Hoa Kỳ tham lợi, … Lỗi là của những … Giám Đốc về hành động sa thải công nhân Mỹ, dọn sang China. Lỗi là của người Mỹ tiêu thụ, … tham rẻ nên bỏ tiền mua hàng Made in China, ”.
Những cái “lỗi” này, nghe hao hao như Các Mác đã vạch ra từ thế kỷ 19 trong cáo trạng chống tư bản Das Kapital rồi. Sự thật là tất cả những người trên chẳng ai có lỗi gì hết. Tất cả đều là phản ứng đúng theo nguyên tắc căn bản của kinh tế thị trường, trong đó tất cả mọi người phản ứng theo luật cung cầu, theo giả cả. Không ai tốt, không ai xấu, không ai lỗi, không ai phải, chỉ là con người phản ứng tự do theo suy nghĩ của con người bình thường, trong một mô hình kinh tế được tạo ra với mục đích phục vụ ý muốn và quyền lợi của mỗi người theo tính toán của mỗi người. Nếu nói lỗi thì phải nói đó là lỗi của cả nước Mỹ và cả thế giới đã chọn cái thể chế kinh tế thị trường tự do, thay vì chọn chủ nghĩa xã hội trong đó mọi người cứ lo ăn ngủ, mọi tính toán đều sẽ được một nhúm công chức kế hoạch hóa giùm một cách công bằng, hoàn hảo nhất, không ai còn lỗi gì nữa. Có sai trật thì chết ráng chịu.
Boycott Products “Made In China” | Mula Sa Pilipinas
Trong kinh tế thị trường căn bản, có quy luật ‘hàng hoá sẽ được sản xuất tại những nơi mà giá thành thấp nhất’. Đó là nguyên lý tại sao có chuyện “công ty dọn sang China, và người dân mua hàng China”.
Bỏ qua việc phân tích tại sao giá thành tại TC thấp, chỉ cần biết vì giá thành thấp nên TC trở thành trung tâm sản xuất hấp dẫn, công ty thế giới đổ xô vào. Xuất cảng TC tăng mạnh, một phần rất nhỏ là nhờ xuất cảng hàng chính gốc Tầu như tương chao, xì dầu, đồ chơi nhựa rẻ tiền, nhưng phần lớn là xuất cảng lại hàng của thế giới nhưng lắp ráp tại TC, từ xe hơi đến máy điện toán, điện thoại, TV, và cả vạn máy móc kỹ nghệ khác. Trong số hàng Mỹ nhập cảng từ TC, có thể 2/3 là hàng của các công ty Mỹ, được lắp và ráp tại TC rồi mang về Mỹ bán lại, như hàng của Apple, Intel, Nike,…
Xin đơn cử một thí dụ dễ hiểu. Apple gửi qua Tầu vật liệu trị giá 100 đô để lắp và ráp iPhone. Coi như Mỹ xuất cảng qua Tầu 100 đô. Apple ráp iPhone bên Tầu xong, gửi về Mỹ iPhone trị giá 500 đô. Coi như Mỹ nhập cảng từ Tầu 500 đô. Trên sổ sách, Mỹ thâm thủng mậu dịch 400 đô (chỉ là những con số đại cương cho dễ hiểu, không chính xác).
Hiển nhiên, thâm thủng mậu dịch này là giả tạo vì trước sau vẫn là hàng Mỹ từ ‘đầu vào’ tới ‘đầu ra’, chỉ là nhân công Tầu ở khoảng giữa thôi. Tức là người Tầu đã làm những việc của người Mỹ, đã ‘cướp job’ của dân Mỹ. Và đây chính là cái thiệt hại mà TT Trump muốn sửa lại. Thật ra, ông không cần biết hàng Tầu như áo thun hay tương chao, xì dầu, là cái gì, ở đâu, giá cả ra sao. Điều ông muốn là ép TC trả lại job trong khu vực sản xuất công nghệ -manufacture- cho dân Mỹ. Do đó ông tăng thuế quan trên hàng nhập cảng từ Tầu không phải vì muốn dân Mỹ ăn ít xì dầu đi, mà cốt ý để Apple mất cái lợi lắp iPhone rẻ bên Tầu, để Apple phải đóng cửa hãng bên Tầu, mở lại hãng ở Mỹ, giúp cho nhân công Mỹ có việc làm lại.
Hiểu dưới khiá cạnh này thì nói chuyện mua xe đạp đắt hơn là giảng giải chuyện mỵ dân vớ vẩn mà không nhìn thấu mục tiêu thật sự của TT Trump. Ngay cả những chuyện về đậu nành, thịt heo, … cũng chỉ là những chuyện râu ria lăng nhăng. Chủ đích của TT Trump vẫn là bức tranh lớn: tạo công ăn việc làm cho dân Mỹ.
Nếu mất xuất cảng 100 tấn đậu nành của Iowa mà có được 100.000 việc làm mới tại Michigan thì TTDC (và truyền thông thông ngôn) sẽ mau mắn khai thác việc nông gia Iowa mất xuất cảng đậu nành để chửi Trump ngay. Trong khi TT Trump với tư cách quốc trưởng, sẽ cân nhắc đậu nành của Iowa với job của Michigan, bên nào nặng nhẹ, với cả trăm siêu chuyên gia cố vấn cung cấp cả triệu dữ kiện, dữ kiện kinh tế, tài chánh, xã hội, lao động, cả an ninh quốc gia, ngoại giao, và chính trị tức là yếu tố tranh cử luôn.
Ngồi nhìn cái lỗ thâm thủng mậu dịch ngày càng sâu, các tổng thống Mỹ nghĩ gì và làm gì?
Họ có thể cho đó là hiện tượng tốt cho khuynh hướng thế giới đại đồng, cứ thế mà tiếp tục, khoanh tay ngồi nhìn, nói với dân Mỹ mất job “Sorry man, learn something else!”. Đó là quan điểm và xử thế của TT Obama.
Họ cũng có thể cho là xấu, cần phải làm cái gì để lật ngược thế cờ để có lợi hơn cho quyền lợi của Mỹ, của nhân công Mỹ, nói với dân Mỹ mất job “Dont worry, I’ll get your job back!”. Đó là quan điểm và xử thế của TT Trump. Và đó chính là lý do tại sao Trump đắc cử tổng thống. Không phải vì ba cái chuyện ruồi bu thông đồng với Nga.
Đúng là trong kinh tế thị trường, quyền hạn của tổng thống khá giới hạn, nhưng không có nghĩa ông chỉ là khán giả ngồi coi như coi đá banh, hay ngồi chờ thủy triều lên xuống.
Tổng thống có trong tay rất nhiều cách để điều khiển kinh tế và thay đổi cán cân mậu dịch, chẳng hạn như đối ngoại, có quyền ấn định thuế quan hàng xuất nhập cảng, ký kết những thỏa ước thương mại quốc tế (WTO, NAFTA,…), sử dụng áp lực chính trị, cắt giảm viện trợ,…; đối nội có quyền giảm thuế, ra luật khuyến khích đầu tư và sản xuất nội địa, giảm thiểu thủ tục và luật lệ kinh doanh, bỏ bớt những luật lệ quá khắt khe và tốn kém về môi trường, thay đổi lãi suất và điều kiện vay mượn,…
Thật ra, TT Obama không phải ngồi im không làm gì đâu. Ông đã làm ngược lại những gì cần thiết để phát triển kinh tế Mỹ, như suốt ngày hăm he tăng thuế đại công ty và đại gia, khiến cho các đại công ty Mỹ không dám bỏ tiền đầu tư mở hãng xưởng, thuê nhân công Mỹ, tăng sản xuất vì sợ tăng thuế. Apple thu nhập trên thế giới lên tới cả trăm tỷ bạc, không dám chuyển tiền về Mỹ, giữ ở ngoài nước. Cuối năm 2017, Apple có hơn 250 tỷ đô tiền mặt cất trong các ngân hàng ngoài nước Mỹ (Washington Post xác nhận Apple có nhiều tiền mặt hơn cả Ngân Khố -Treasury- của chính phủ Mỹ!). Apple cũng là một trong những đại gia yểm trợ tiền nhiều nhất cho Obama vì không muốn Obama làm khó dễ chuyện không mang tiền về Mỹ đóng thuế và đầu tư. Và Apple đã thành công trong trò đấm mõm này khi Obama no ĩnh bụng đã không làm gì bất lợi cho Apple hết.
Không đầu tư phát triển kinh tế, thất nghiệp cao? Càng tốt, càng nhiều người lệ thuộc trợ cấp, càng nhiều cử tri cho đảng DC.
Tác giả chê bai TT Trump chỉ bốc phét, ví dụ như nói đánh thuế 25% trên 200 tỷ hàng hóa TC, rốt cuộc may ra đánh thuế được 10% trên 50 triệu hàng hóa Tầu, bị TC trả đũa, chả làm nên cơm cháo gì. Toàn là nói láo lừa thiên hạ.
Tất cả chúng ta đều đã từng đi mua một món hàng nào đó ngoài chợ và đã từng trả giá. Lấy một ví dụ cụ thể bàn chơi cho vui.
Ông A đi mua xe hơi. Vào tiệm bán xe, thấy có cái xe rất ưng ý, có dán bảng “Special Deal: $25.000”. Anh bán xe chạy ra vồn vã “Ông ơi, xe này 25.000 đô, nhưng bây giờ cuối tháng, tôi cần bán thêm gấp một cái xe nữa để đủ chỉ tiêu được bonus lớn, nên đặc biệt để lại cho ông 24.000 đó”. Ông A nhăn nhó “Tôi thích xe này lắm, nhưng bà vợ tôi chỉ cho tôi có 20.000 thôi”. Hai bên kỳ kèo, cuối cùng, xe được bán/mua với giá 22.000.
Chuyện bình thường, phải không thưa quý độc giả? Thế nhưng theo cách lý luận của ông NTN thì hiển nhiên cả hai người đều nói láo, đều bốc phét, đều lừa thiên hạ, đều lưu manh gian trá vì anh thì nói 24.000, anh thì nói 20.000, chẳng anh nào nói ngay là 22.000, đúng không? Thế thì không hiểu trên thế gian này, có ai không lưu manh gian trá? Khi đi mua xe, có ai KHÔNG điều đình giá cả không? Có đòi 20.000 mà cuối cùng chịu mua với 22.000 không? Có dở ẹc không? Có nói láo không?
Thật ra, chuyện hét giá, rồi trả giá, nhượng bộ qua lại là chuyện tất cả mọi người đều làm trong tất cả mọi điều đình, thương lượng. Chính trường hay thương trường, cũng như nhau.
Tác giả viết “Nếu Mỹ tăng thuế China mà China không tăng thuế lại, dĩ nhiên Mỹ sẽ ở thế thượng phong. Đằng này China trả đũa,” Việc TC trả đũa là tất nhiên, chắc tác giả là người duy nhất trong vũ trụ cho rằng TC sẽ KHÔNG trả đũa.
Cuộc điều đình giữa Mỹ và TC, dù sao cũng là cuộc chiến giữa hai đại cường kinh tế thế giới, cực kỳ khó khăn, có miếng đánh qua, đòn trả lại, cả hai bên có tiến có thoái. Xóa 500 tỷ thâm thủng mậu dịch không dễ như đi chợ mua bó rau đâu.
Tác giả hạ bút “Trump nghĩ là …”, “Trump đoán lầm…”. Thưa cụ, đây là bằng chứng cụ thể nhất là cụ đang tung fake news. Sao cụ biết Trump nghĩ gì, đoán gì? Đó KHÔNG phải là dữ kiện mà chỉ là suy đoán giả tưởng do cụ tưởng tượng theo tính phe phái để có cớ công kích thôi.
Tác giả chê bai TT Trump là “nai tơ” ngu xuẩn, bị TC lừa, ký thỏa ước hoàn toàn chỉ dựa trên những “lời hứa sẽ làm” của TC trong khi tác giả biết chắc TC sẽ không giữ lời hứa.
Tất cả các hiệp ước, thỏa ước gì gì đó, trong lịch sử nhân loại đều chỉ là những “lời hứa sẽ làm” về những chuyện CHƯA XẨY RA. Không có thỏa ước nào được ký chỉ để xác nhận lại những chuyện ĐÃ XẨY RA rồi.
Còn việc TC có giữ lời hứa hay không thì xin lỗi, tôi nghĩ tổng thống Mỹ và cái đám không biết mấy chục chuyên gia gạo cội nhất của chính phủ Mỹ cũng không ‘nai tơ tối ngu xuẩn’ đến độ không nghĩ tới chuyện TC có thể sẽ không giữ lời hứa, phải không thưa cụ? Hay là cả cái đám chuyên gia tiến sĩ, thạc sĩ, giáo sư đại học, triệu phú, tỷ phú đầu bạc phơ cố vấn cho Trump đều nai tơ tối ngu xuẩn hết?
Nói ông Trump là ‘nai tơ’ khi ông này trở thành tỷ phú trong cái thương trường gió tanh mưa máu nhất vũ trụ là New York, rồi hạ được cả hai guồng máy chính trị khổng lổ của cả hai chính đảng CH và DC, nhất là từ một cụ tỵ nạn Mỹ giấy sống bằng vài trăm đô tiền già, nghe phải phì cười.
Vấn đề là mọi người cần nhìn vào kết quả cuối cùng chứ không thể lượng giá một thỏa hiệp chỉ bằng cách nhìn vào những hét giá ban đầu, và những tiến thoái chiến thuật sau đó. Ở đây, tôi muốn nói đến kết quả cuối cùng thật sự, được chứng thực sau nhiều năm thi hành thỏa ước, chứ không phải kết quả kiểu “có thể đoán Trump là người thua cuộc” như cụ phán. Chuyện “đoán” mò giả tưởng là chuyện ai cũng làm được, bất kể theo chiều hướng nào, tuyệt đối vô giá trị, không bao giờ có thể lấy đó làm căn bản để tranh luận bất cứ chuyện gì.
Cho đến nay, cái kết quả cuối cùng vẫn chưa ai thấy, và có lẽ sẽ không ai thấy vì tất cả đã bị cô Vi lật bốn vó lên trời hết rồi. Ngay cả cái thỏa ước Phase 1 cũng đã mất hết giá trị, hai bên sẽ phải nói chuyện lại từ đầu, dựa trên thực trạng kinh tế hậu COVID.
DÂN MỸ CHỊU THIỆT THÒI
Tác giả cho rằng việc tăng thuế quan lên hàng nhập cảng từ TC sẽ đưa đến hậu quả là dân Mỹ sẽ chịu hết 100% thiệt thòi. Cụ viết rất khoa học, cứ như thật: “Thí dụ China bán 1 chiếc xe đạp vào Mỹ giá $1000 dollars. Trump tăng thuế 25%, chiếc xe đạp đó lên giá $1250. Người Mỹ mua xe đạp bây giờ phải trả $1250 chứ không phải $1000. China vẫn lãnh trọn $1000 dollars, trước hay sau khi tăng thuế. Người Mỹ là người sẽ trả thuế thêm $250 dollars, không phải China”.
Giảng giải kinh tế kiểu này, tôi sợ tất cả sinh viên kinh tế nghe theo sẽ thi rớt sạch bách, chỉ còn cách đi làm tài xế Uber thôi.
Tăng thuế quan có rất nhiều hậu quả.
Đối với ông bán xe đạp Tầu, nếu cứ để giá xe tăng lên tới 1.250 đô thì ông ta sẽ mất khách hàng rất nhanh, có thể vì xe đạp của ông đắt hơn túi tiền người mua nên họ không mua xe đạp nữa, hay sẽ đi mua xe đạp Đại Hàn bán ở tiệm bên cạnh với giá cũ 1.000 đô vì hàng Đại Hàn không bị đánh thuế quan. Trong cái kinh tế thị trường Mỹ, ông chủ Tầu muốn sống còn, phải có biện pháp, sa thải bớt nhân công, trừ bớt lương nhân công, hay gì gì đó, để giảm giá thành, hay chấp nhận lời ít đi, giữ giá bán ở mức cũ hay tăng rất ít.
Ông kinh doanh Mỹ thấy có khoảng trống trong thị trường, bỏ tiền mở hãng làm xe đạp ngay tại Mỹ, giúp tạo công ăn việc làm cho dân Mỹ. Hay xe đạp Mỹ của ông đang bị xe TC cạnh tranh, bây giờ xe TC đắt hơn, ông Mỹ sẽ được ưu thế, bán được xe nhiều hơn, thuê thêm nhân công Mỹ để sản xuất nhiều xe đạp hơn. Tạo công ăn việc làm như đã bàn, chính là mục tiêu thật sự của TT Trump trong trận chiến thuế quan.
Đối với chính phủ Mỹ, tăng thuế quan cũng có nghĩa là tăng thu nhập thuế cho chính phủ, biết đâu nhờ vậy, các cụ tỵ nạn có thêm ít tiền trợ cấp? Hay được giảm thuế lợi tức? Trong khi đối với TC, tăng thuế quan sẽ gây khó khăn cho kinh tế TC, giảm xuất cảng, các công ty giảm lợi nhuận, nhân công Tầu bị giảm lương hay mất job. Tất cả giải thích tại sao trong cuộc chiến tranh mậu dịch này, thị trường chứng khoán TC rớt thảm hại trong khi thị trường chứng khoán Mỹ tăng như hỏa tiễn.
Đối với túi tiền thực tế của quý vị thì theo tin của Washington Post (không phải VL ‘đoán’ đâu), một nghiên cứu chung của Đại Học Harvard, Đại Học Chicago, và Ngân Hàng Hàng Dự Trữ Liên Bang tại Boston xác nhận trong khi thuế quan hàng TC tăng từ 15% đến 25% thì nhiều món hàng sẽ không bán được ở Mỹ nữa, trong khi các món hàng khác bán được thì giá chỉ tăng trong khoảng 1% đến 1,4%, hậu quả của việc các công ty phải tìm đủ cách để giảm thiểu việc tăng giá. Tức là dựa trên cái thí dụ của cụ, chiếc xe đạp của TC nếu còn bán được vì không có xe đạp Mỹ hay xe đạp Đại Hàn, chỉ có thể tăng giá từ 1.000 đô lên tới 1.010 hay 1,014 đô chứ không phải 1.250 đô như cụ tác giả hù dọa hay xuyên tạc, hay viết bừa qua đoán mò để công kích Trump. [https://www.washingtonpost.com/business/2020/01/17/trumps-china-tariffs-have-not-caused-americans-pay-1000-more-year-heres-why/]
Trả thêm 10 hay 14 đô, đó là một cái giá đáng trả để Mỹ bớt lệ thuộc TC cũng như giúp vài anh công nhân Mỹ có job, phải không,?
TRUMP VÀ CON LÀM ĂN VỚI TC
Tác giả mang những chuyện lặt vặt về gia đình của TT Trump ra bôi bác, nhưng lại toàn là tin phịa hay xuyên tạc:
  1. a) tố bà Ivanka có xưởng đóng giầy tại TC, mà không nói rõ cái xưởng bé bằng hạt tiêu (công ty giầy của bà Ivanka sản xuất mỗi năm 8 triệu đôi giầy, trong đó có từ 000 tới 200.000 đôi tại TC tùy năm, theo NYT), đã đóng cửa ngay sau khi Trump đắc cử;
  2. b) tố TC cấp cả lô giấy phép độc quyền cho con của Trump mà lại không viết rõ đó chỉ là những mảnh giấy nịnh Trump hoàn toàn vô nghĩa vì chẳng có giấy phép đặc quyền nào được sử dụng;
  3. c) tố con rể Kushner thương lượng với TC về đầu tư trong công ty Bảo Hiểm An Bằng; chuyện này không thành, sao vẫn lôi ra chửi?
  4. d) tố TC có cổ phần tại nhiều cao ốc New York trong đó có cao ốc  TT Trump cũng có phần hùn, ẫm ờ ám chỉ Trump hùn hạp với TC mà ‘quên’ không nhắc TC vung tiền ra mua tài sản Mỹ từ cả chục năm nay, nhất là dưới thời Obama khi cao điểm đầu tư địa ốc của TC vào Mỹ là năm 2016 với 33 tỷ [1/3 nhà ở Irvine, Cali là của đại gia đỏ TC], bắt đầu giảm từ 2017 (thời Trump), qua 2019 chỉ còn 13 tỷ [https://www.curbed.com/2017/7/20/16004026/real-estate-chinese-money];
  5. e) tố Trump thiếu nợ Bank of China 200 triệu đô, mà cũng ‘quên’ việc công ty tài chánh Mỹ Vornado Realty Trust đã mua lại món nợ này từ năm 2012, tức là Bank of China không còn là chủ nợ của TT Trump từ 8 năm rồi;
  6. f) tố Trump xây “building sang trọng” tại Indonesia bằng tài trợ của TC qua “công ty xây cất China”, mà không nói hết sự thật: đây là trung tâm ‘rì-soọc’ nghỉ dưỡng giải trí của tỷ phú Indonesia, tài trợ bởi Bank of China; Trump Organization dự tính bỏ tiền ra xây một khách sạn trong khu này, không liên quan gì đến Bank of China; nhưng dự án không thành, ‘rì-soọc’ chết từ trong trứng nước, vậy mà cũng lôi Trump ra tố [https://www.usnews.com/news/business/articles/2019-08-13/indonesian-firm-cancels-chinese-loan-for-its-trump-project];
  7. g) tố anh Kushner quảng cáo bỏ000 đô đầu tư vào công ty địa ốc của anh ta thì sẽ được green card, mà ‘quên’ viết cho rõ là luật bỏ nửa triệu đầu tư để có green card là luật chung của Mỹ đã có từ ngày Kushner chưa ra đời, chẳng phải đặc quyền khi làm ăn với Kushner.
Tất cả nếu không phải là fake news thì là gì?
TRUMP “BỢ ĐÍT” ĐỘC TÀI
Tác giả liệt kê hàng loạt câu tuyên bố của TT Trump tán dương các ông Putin, Tập và cả cậu Ấm Bắc Hàn, và kết luận rất ‘hoành tráng’ Trump hèn, chuyên “bợ đít các tay độc tài khát máu”.
Vì kẻ này chỉ là một tên Mít “tối ngu xuẩn”, bộ óc hạt tiêu của tôi còn lâu lắm mới đủ tư cách lộng ngôn phê bình chiến lược của một đại tỷ phú tổng thống Mỹ, nên đành trích dẫn một đoạn do ông rabby Do Thái Dov Fischer viết. Ông này oai lắm, là Chủ Bút của tập san Law Review của Đại Học University of California, Los Angeles – UCLA:
Nếu anh nhục mạ Putin trước công chúng, thì trong hậu trường, anh sẽ không đạt được gì anh muốn từ Putin. … Nếu ông ta [Trump] nói ngon ngọt với Putin trước công chúng, thì tất cả những gì Trump nói riêng sẽ có thể được củng cố bằng hành động, và Trump có thể tranh thủ được nhiều nhượng bộ từ Putin vì trong hoàn cảnh đó, Putin biết không ai tin ông đã nhượng bộ gì, nghĩa là Putin có thể nhượng bộ mà không bị mất mặt”. [https://ronaldyatesbooks.com/2018/10/everyone-is-smart-except-donald-trump-rabbi-dov-fischer/]
Đó chính là nguyên tắc căn bản trong nghệ thuật điều đình của TT Trump với những tay độc tài tự coi mình hơn Trời con.
Tác giả chửi Trump “bợ đít Putin, Mao, cậu Ủn” vì TT Trump thực sự có ca tụng mấy tên này thật, không sai. Theo tôi hiểu, chuyện các kẻ thù ca tụng nhau trong khi vẫn giết nhau là chuyện đã có từ thời Đông Châu Liệt Quốc khi các tướng ra trận, vái lạy nhau, ca tụng công đức của nhau trước khi vung kiếm giết nhau. Bây giờ TT Trump ca tụng mấy tay độc tài trước khi đánh, có gì khác? Xin cho tôi hỏi:
– Tập đón rước Trump còn hơn đón Tần Thủy Hoàng tái sanh: nếu ông NTN là công dân TC không ưa Tập, ông ta có chửi Tập đang ‘bợ đít’ Trump không?
– Putin gửi lính qua Trung Đông hợp tác với Mỹ đánh ISIS: Putin có đang ‘bợ đít’ Trump không?
– Cậu Ủn ngưng thử bom và hỏa tiễn nguyên tử từ hai năm nay, bước qua làn ranh Bắc Nam tại Bàn Môn Điếm để chính thức mời TT Trump bước qua đất Bắc Hàn (tổng thống duy nhất của Mỹ đã làm được chuyện này): cậu Ủn có ‘bợ đít’ Trump không? Tuần rồi Mỹ đã truy tố 28 công dân BH và 5 công dân TC về tội chuyển lậu 2.5 tỷ đô tài trợ cho việc phát triển vũ khí nguyên tử của BH. ‘Bợ đít’?
– TT Macron trịnh trọng mời TT Trump làm quốc khách duy nhất, tham dự lễ duyệt binh mừng lễ Độc Lập của Pháp: Macron có đang ‘bợ đít’ Trump không?
– Các tổng thống Nam Hàn, Ba Lan, các thủ tướng Nhật, Ấn Độ, đón TT Trump như chưa từng thấy trong lịch sử ngoại giao Mỹ, khác rất xa cách họ đón TT Obama: họ có đang ‘bợ đít’ Trump không?
Tôi nghĩ dĩ nhiên cụ tác giả sẽ hỏi ngay thế Trump đã làm được gì rồi sau khi ‘bợ đít’ mấy tay độc tài cả ba năm nay.
Xin thưa,
– Với Nga, Nga đã hợp tác đánh khủng bố Trung Đông, giữ giá dầu thế giới, nếu không thì cả kỹ nghệ đầu hỏa Mỹ đã phải phá sản cách đây hai tháng.
– Với TC, Mỹ đã đạt được thỏa thuận phần 1 về mậu dịch, và chuẩn bị nói chuyện phần 2. Rất tiếc chuyện này coi như nước lã trôi sông vì cô Vi đã phá hết.
– Với Bắc Hàn, hơn hai năm nay đã không còn thử bom và hỏa tiễn nguyên tử nữa, BH và NH đã bắt đầu nói chuyện với nhau, tất cả giảm nguy cơ chiến tranh nguyên tử chết cả triệu người.
Đã vậy TT Trump cũng chỉ đánh nhau với chúng được có một tay thôi, còn tay kia lo đỡ đòn của TTDC, của đối lập DC, hết điều tra thông đồng cuội với Nga đến điều tra đổi chác cuội với Ukraine, rồi tới tuồng hát bộ đàn hặc,…
ĐÁM VIỆT CUỒNG TRUMP
Truckers protest against freight rates in Washington DC and anti ...
Tác giả mạt sát đám ‘cuồng Trump’, đặc biệt là mấy tay ‘chống cộng tỵ nạn’, ngồi chờ TT Trump đánh chiếm lại Hoàng Sa và Trường Sa cho VN, thậm chí đánh TC chết ngắc, và đám CSVN chết theo, giải phóng được quê hương. Tác giả ngang nhiên viết “Nếu ai còn mơ tưởng Trump dọa Trung Cộng, lấy lại hai nhóm đảo này cho Việt Nam thì xin ra cầu tiêu công cộng tự tử …”
Những lập luận đánh HS-TS này ai cũng biết chỉ là những lập luận do một số nhỏ người Việt tỵ nạn vì thù ghét cộng sản, CS Tầu cũng như CS Việt, bực mình nói cho bõ ghét, hay muốn nói lên ước vọng của họ. Thực tế, chẳng ai nghĩ sẽ có chuyện thủy quân lục chiến Mỹ chiếm HS-TS hay lấy lại được cả nước VN nhờ Trump sắp đánh TC. Ai cũng biết chuyện này.
Họ ước muốn hay “mơ tưởng” bất kể hão huyền hay không, là quyền của họ vì họ đã chọn chạy qua xứ Mỹ này để có cái quyền tha hồ hy vọng. Không ai có quyền nhục mạ họ không đáng sống, tốt hơn hết là nên vô cầu tiêu tự tử đi.
Vâng, đó là ngôn ngữ “khiêm nhường, tôn trọng và nâng cao người kháccủa ông NTN đấy.
Việc họ bộc lộ tinh thần chống cộng hay ước vọng của họ, ai cũng có thể đồng ý, hay không đồng ý, sao lại bắt họ vào cầu tiêu tự tử? Tác giả nhân danh cái gì để dở giọng xấc xược thô bạo như vậy? Có thể nói 100% những người đõ đã từng ra sống vào chết bảo vệ từng thước đất của đất nước, rồi đi tù cải tạo cả chục năm, sao miệt thị họ đã mơ ước dành lại được đất nước? Bây giờ chưa tuyên dương công trạng họ là đã thiếu nợ họ rồi, sai lại dám đòi xua họ vào cầu tiêu tự tử hết đi?
Sự thật là sách lược của Trump đối với TC hiển nhiên cứng rắn gấp vạn lần trò ảo thuật “chuyển trục qua Á Châu” của Obama. Cứ nhìn TT Trump điều đình với Bắc Hàn, thân thiện với Nhật Bản và Ấn Độ, bán vũ khí cho Đài Loan, cho chiến hạm đi rảo Biển Đông, chưa nói tới cuộc chiến mậu dịch, thì đã thấy được phần nào sách lược cô lập TC. Rồi nhìn lại TT Obama xem ông này đã làm gì khi TC cắm giàn khoan dầu sát nách VN, làm phi đạo, dựng giàn hỏa tiễn trên HS-TS, đánh đắm tàu đánh cá ngư dân Việt?
Nội cái mưu sự của TT Trump cũng đủ cho nhiều người -và cá nhân kẻ này- ủng hộ TT Trump rồi. TT Trump thành công hay không, thành công đến mức nào là chuyện khác. Mưu sự tại nhân, thành sự tại thiên. Nguyễn Thái Học thất bại 1000%, vẫn thành nhân. Quân dân ta chống xâm lăng CSBV, thua đậm, vẫn không mất chính nghĩa.
Thành thật xin cáo lỗi vì bài quá dài. Viết một lần cho hết chuyện, không tranh cãi lai rai vô bổ, lại mất thời giờ tất cả mọi người.
Nguyên văn bài của ông Nguyễn Tài Ngọc
Diễn Đàn Trái Chiều: Trump Đánh TC
Diễn Đàn Trái Chiều: Gia Đình Biden Và Trung Cộng

Vu Linh, 30/5/2020

https://baotgm.net/vu-linh-trump-va-trung-cong/

0 nhận xét

Leave a comment

Được tạo bởi Blogger.