Kẻ khóc, người cười sau khi ông Trần Bắc Hà… băng hà
Bá Tân
19-7-2019
Thế là ông Trần Bắc Hà đã “băng hà” sau 7 tháng trở thành bị can, không kịp ra tòa “thụ hưởng” quyền lợi của bị cáo. Ông trở về với cát bụi như mọi người, chấm dứt cuộc đời đầy sóng gió của một đại gia ngập tràn danh tiếng và tai tiếng. Ông là người lừng danh trên mọi “sân chơi”, từ thương trường, chính trường, cho đến tình trường.
Sau khi ông mất, dĩ nhiên có nhiều người khóc, đó là vợ, con, chú, bác… những người gần gũi nhất khi ông còn sống. Ông gây ra ra không ít sai phạm, thậm chí sai phạm cực kỳ nghiêm trọng, chuyện ấy thuộc “sân chơi” của pháp luật, ông trở thành “khổ chủ” đối với các cơ quan chức năng. Tình cảm riêng tư, trước hết trong nội tộc và gia đình, ông vẫn là người thân của nhiều người trĩu nặng ân tình với người đã quá cố.
Người thân khóc khi biết tin ông qua đời, người ta quặn đau khi tiễn đưa ông về nơi yên nghỉ cuối cùng. Đó là tình người, là đạo làm người của những người thân tình dành cho ông. Dù gì đi nữa, kể cả tướng cướp khét tiếng, khi chết vẫn là lúc “nghĩa tử là nghĩa tận” xót xa nhức nhối của người thân.
Thường thì, với những người bình thường, chiếm tỉ lệ áp đảo trong xã hội, khi chết, tuyệt nhiên không có ai cười. Phải là đối tượng đặc biệt, cỡ như ông Trần Bắc Hà hoặc hơn thế, khi chết trở thành cơ hội cho kẻ khác “mừng thầm” và đắc chí… cười toại nguyện.
Trong thời gian tạm giam, hàng ngày đối diện với cơ quan điều tra, ông Hà đã khai những gì, còn những gì ông chưa khai ra. Chỉ riêng chuyện đó, làm cho một số quan tham, kể cả thượng cấp của ông, như ngồi trên lửa, ăn không ngon, ngủ không yên. Nếu ông khai ra, chỉ cần “vén màn” một phần sự thật của những sai phạm tày trời, sẽ có những kẻ, có cả nguyên là thượng cấp của ông, khó thoát khỏi tội phạm.
Có những kẻ, vốn là thượng cấp của ông, nếu vì lý do “tế nhị” làm cho cán cân công lý bị tê liệt, chỉ cần ông khai ra giữa pháp đình, bêu danh trước phiên tòa, chỉ cần như vậy khác chi “lột hết quần áo” thằng cướp ngày giữa chợ.
Những kẻ cướp ngày cùng nhóm với ông, kể cả thượng cấp, rất lo sợ ông khai ra sự thật, đó là thuốc độc cao liều đối với chúng nó. Bây giờ ông đã chết, bọn chúng cười vui hả hê, coi chuyện ông chết như là diệt người bịt khẩu. Không lộ diện ra mặt, nhưng tận trong sâu thẳm trái tim đen, chúng nó đón nhận cái chết của ông như là sự… toại nguyện tuyệt vời.
Người với người là bạn, điều đó chỉ đúng với người tử tế. Quan tham với quan tham, trong mơ cũng không có tình bạn, chúng nó chỉ là đồng bọn, bầy đàn. Để cướp miếng mồi, chúng nó sẵn sàng xâu xé ăn thịt lẫn nhau.
0 nhận xét