Long Xuyên Hải Ngoại

Dù số phận mang tới điều gì,

hãy can đảm tranh đấu cho quê hương tự do

Chơi với Trung Quốc, chỉ có mất!

Thứ Năm, 18 tháng 7, 2019 19:13 // ,

ác giảĐoàn Bảo Châu – NguồnTiếng Dân – 2019-07-15
Có nhiều bạn nhắc tôi viết về căng thẳng giữa tầu hải giám Trung Quốc và Việt Nam ở gần bãi Tư Chính. Tôi chưa viết không phải là tôi không biết. Mà khi đã viết là tôi muốn nhìn vào một góc sâu sắc, đáng nói hơn thay vì chỉ đưa tin hời hợt. Tin tức các bạn đã nắm được rồi, nhiều người đã viết, tôi sẽ không nhắc lại mà chỉ muốn chỉ ra những điều cần nói.
Bài viết này không chỉ về sự việc đang diễn ra mà về quan hệ Việt – Trung nói chung, được mất trong mối quan hệ ấy, thái độ của chính quyền Việt Nam với thằng hàng xóm to xác và với người dân Việt Nam.
1. Quan hệ Việt – Trung: Tôi đã viết mấy bài với tiêu đề Con Sói Trung Cộng. Phần này tôi chỉ nhắc các vị lãnh đạo VN một điều rất quan trọng là bất cứ nước nào có quan hệ với Trung Quốc thì về lâu dài đều có hại. Khi lãnh đạo TQ miệng cười tươi, kêu anh em hữu hảo thì đấy chính là lúc chúng ta mất mát nhiều nhất. Hoàng Sa là một ví dụ. Lãnh đạo TQ bao giờ cũng nói một đằng, làm một nẻo. Mồm bảo hai bên phải tôn trọng hiệp định này, hiệp ước kia về biển nhưng ngay lúc ấy hay ngay sau ấy sẽ tuyên bố kiên quyết bảo vệ quyền lợi của TQ trên biển Đông.

Biếm họa của Nhốp
Tất nhiên, đấy là một thứ quyền lợi đã ăn cướp được hay sẽ ăn cướp được. Ăn cướp đã trở thành một chiến lược lâu dài của lãnh đạo TQ và chúng sẽ tiếp tục xây dựng đảo nhân tạo, ngang nhiên coi biển Đông là ao nhà của chúng.
Trong chiến tranh Bắc Nam, miền Bắc phụ thuộc vũ khí, lương thực từ Trung Quốc, Liên Xô, Miền Nam nhận đô la, vũ khí từ Mỹ. Về lý tưởng cộng sản cũng du nhập. Giờ đây kinh tế Việt Nam phụ thuộc rất nhiều vào thị trường TQ. Tóm lại ta là một nước nhỏ, luôn phụ thuộc vào ngoại bang. Nhưng trong lịch sử mấy nghìn năm trước không có việc ấy. Ông cha ta chẳng những tự lực tự cường mà còn chống trả một cách anh dũng sự xâm lược của TQ. Điều này cho thấy vị thế đất nước trên mặt bằng nhân loại thực chất là kém cỏi, một sự suy thoái chứ không phải như mấy vị lãnh đạo hay phát biểu một cách tự hào.
Hãy nhớ, phụ thuộc vào kẻ thù thì chỉ lợi bất cập hại! Chơi với TQ thì ta đã mất, đang mất và sẽ mất nhiều.
2. Thái độ với TQ: Nếu các vị lãnh đạo nhìn ra điều ấy thì sẽ có một thái độ khác với TQ. Đừng mang cái lý luận nó mạnh, mình yếu ra để biện minh cho sự hèn hạ, né tránh xung đột. Hãy nhớ TQ có triết lý: Lấn được thì lấn mà chúng sẽ lấn liên tục, lấn dài dài. Nếu cứ mang cái lý luận hèn hạ ấy ra thì cha ông chúng ta đã để mất nước từ lâu rồi.
Vậy hãy nêu câu hỏi tại sao chúng ta yếu hơn với TQ quá nhiều vậy? Nếu các vị lãnh đạo biết xót xa khi Hoàng Sa mất, khi một phần Trường Sa mất và khi TQ ngang nhiên tuyên bố liếm trọn biển Đông thì sự ứng xử với đám quan chức tham nhũng cũng sẽ khác. Tham nhũng trong một đất nước nhỏ bé, luôn bị TQ rình rập xâm lược thì chính là phản quốc, bởi chúng hút máu, hút năng lượng của chính dân tộc này. Tiền tham nhũng có thể mua tầu chiến, vũ khí. Nếu nhìn khắt khe như vậy thì bao doanh nghiệp nhà nước tiêu tốn hàng nghìn tỉ đồng cũng là một dạng tội phạm cần trừng trị. Doanh nghiệp nhà nước là con cưng, được ưu đãi mà thua lỗ bao nghìn tỉ tiền thuế của dân là có tội.
3. Thái độ với dân:
Nếu các vị nhìn rõ chân tướng lãnh đạo và tham vọng của TQ thì thái độ của các vị với dân cũng khác. Thay vì đàn áp người dân đi biểu tình chống TQ thì các vị sẽ thấy điều ấy là đáng trân trọng.
Ngày nào cũng có những clip cướp đất của dân ở các tỉnh rồi bán đấu giá lại với giá trị gấp một trăm tới vài trăm lần. Dân không ghét chính quyền của các vị mới là lạ. Nếu thật sự là “do dân, vì dân” như các vị hay rao giảng thì hãy nhanh chóng thay đổi luật đất đai về sở hữu toàn dân. Đừng học việc “nói một đằng làm một nẻo” của lãnh đạo TQ.
Cái “sở hữu toàn dân” ấy thực chất chỉ là một thứ cho phép chính quyền câu kết với doanh nghiệp cướp đất hợp pháp của dân. Từ “sở hữ toàn dân” ở đây thực chất là sử hữu của bọn cướp của dân.
Trong xu thế chống TQ trên thế giới, Việt Nam nên tranh thủ để thoát Trung. Chỉ khi làm được vậy thì mới tránh được sự mất mát và vị thế đất nước mới đi lên được.
Đây là bài về căng thẳng ở gần bãi Tư Chính trên tờ South China Morning Post: https://www.scmp.com/news/china/diplomacy/article/3018332/beijing-and-hanoi-stand-over-chinese-survey-ship-mission
Chị Ngân có cười tươi hơn thế nữa thì chúng ta vẫn mất mát thôi.
Đoàn Bảo Châu

0 nhận xét

Leave a comment

Được tạo bởi Blogger.